Verse 1
Bờ vực sao lớn quá, nằm ngăn cách chúng ta
Thật cao vách núi đó, không cách nào vượt
Chẳng còn nơi trông mong, trở lại nương náu Cha
Cầu khẩn danh Ngài suốt đêm thật dài
Tình yêu cha đã đến, chính giữa đêm tối mờ
Xé bóng đen trong hồn linh con đây
Mọi việc đã kết thúc, Ngài chiến thắng hiển vinh
Giê-xu là nơi con hy vọng.
Verse 2
Kìa sự thương xót ấy, vời cao ai biết chăng?
Kia ân điển cứu rỗi, vô biên ai hay?
Chiên con tôn quý bấy, lìa xa chốn hiển vinh.
Mặc lấy hết tội, gánh hết lỗi lầm.
Thập tự vang tiếng nói, con nay xưng công bình
Vua trên muôn vua gọi khẽ: Con yêu.
Tuyệt diệu thay cứu Chúa, con đây mãi thuộc Ngài.
Giê-xu là nơi con hy vọng.
Verse 3
Rồi binh minh ấy đến, lời Cha hứa chính đây
Kìa trong hang tối đó, Giê-xu sống lại
Sự lặng im vỡ nát, ầm vang khắp thế gian
Ấy tiếng tuyên rằng sự chết hết cai trị
Rồi buổi sáng ấy đến, lời Cha hứa chính đây
Kìa xác thân vỡ tan đã sống lại kia
Sự lặng im vỡ nát, âm vang khắp thế gian
Ấy tiếng tuyên rằng sự chết hết cai trị.
Chúa Giê-xu, Ngài đắc thắng muôn đời.
Chorus
Ha-lê-lu- gia, ngợi khen Vua Đấng chuộc mua con
Ha-lê-lu- gia, sự chết chẳng tồn tại trên con
Chúa phá tàn mọi xiềng xích kia.
Chuộc lại con chính Danh Giê-xu.
Danh Giê-xu, nơi con cậy trông.